Thử thách 21 ngày làm mẹ bình tĩnh tâm an.
Bắt đầu chuỗi thử thách 21 ngày làm mẹ bình tĩnh tâm an
Ngày thứ 2 ( chuyện của hôm qua)
Ngày 2 chuyện của hôm qua hôm này mới kể đây ạ.
Hôm nay là 1 ngày có nhiều chuyện để kể lắm nè.
Giấc sáng con ngủ mới 30 phút đã bị đánh thức nên chắc hẳn con rất bứt rứt trong người, con chơi thì vui rồi nhưng hễ cái gì mẹ k cho con chơi thì con lại khóc lớn, dãy 2 chân, nằm lăn lộn.
Giấc trưa con k chịu ngủ cứ trèo xuống khỏi cái võng để nghịch cái máy may hoài, dù mẹ cất gấu bông k cho con ôm nữa con cũng k chịu lên võng nằm. ( Máy đã được lấy kim chỉ ra dấu kỹ rồi ạ)
Nếu là mẹ trước đây thì mẹ đã la hét với con và con đã bị đòn hoặc ép con lên võng nằm cho bằng được , nhưng mẹ là 1 ng mẹ bình tĩnh mà con, mẹ thả lỏng tay cho con khóc cho con tự do dãy dụa giận dỗi, bày tỏ sự tức giận, mẹ chỉ ngồi nhìn con suy nghĩ nên nói gì với con và đợi con khóc xong vẫn còn ấm ức lắm mà lại ôm mẹ để mẹ dỗ dành và xin măm măm. 🤣 Mẹ giải thích cho con hiểu "mẹ biết con rất thích chơi cái máy may của mẹ, rất tò mò về nó, nút bấm các thứ. Nhưng cái máy để trên bàn nhỏ không đủ chỗ cho con ngồi chơi, rất nguy hiểm , và mình cần phải ngủ 1 giấc thật ngon vì con đã buồn ngủ rồi đó"
Đến đây con vẫn cố chơi cho bằng được.
Mẹ đã ôm con lên và cố ý cho cái máy may lăn lăn rớt xuống , chân máy chạm đất thân máy trên chân mẹ. Mẹ đau vì cái máy trúng xương chậu chứ k phải bị máy đè, chưa nhúch nhích nổi thì con trai mẹ nhìn thấy máy may trên chân mẹ và con đã khóc (thương quá) mà kệ. Để máy nằm đó cũng chả sao để nói chuyện xong đã. Con trai tìm cố lôi máy ra k được, chạy đi tìm ba ba giúp đỡ, baba từ chối, lại khóc 1 chút, chạy vô tìm cách cứu mẹ, lôi cái máy không được buồn lắm, ôm mẹ lại. Mẹ mới chỉ cho con trai lôi chân mẹ ra . Ảnh lôi chân mẹ ra được ảnh mừng lắm lại ôm mẹ nữa. Rồi xoa chân thổi phù phù cho khỏi đau.
Mẹ nói con trai " con thấy nó đè mẹ k nè. Nếu là con thì nó đè con mạng hơn nữa đó, gãy chân luôn nên con đừng nghịch rồi lôi cái máy nữa nha. Nó rớt xuống là đè con k ra được, k đi được luôn nha. Ảnh dạ lia lịa.
Xong phần chơi. Ảnh vẫn tiếp tục k chịu đi ngủ. Thế là mẹ ẵm ảnh ra ngoài sân, cái võng ảnh thích, đưa vài phát cho ảnh quên rồi lại ẵm vô nhà (ngoài trời sắp mưa to nên k ngủ bên ngoài sân được) và ảnh k xuống nữa nằm ôm sâu bông ngủ ngon lành☺️.
Thật kỳ diệu khi mẹ k cần phải la mắng con mà con vẫn làm theo ý mẹ đúng không nào. Con hãy cùng mẹ bước tiếp để hoàn thành con đường hạnh phúc này nha🥰
0 comments